Giả thuyết Endgame: Lí do thực sự khiến Iron Man mất mạng

Trong Avengers: Endgame, các siêu anh hùng thực hiện một “vụ trộm thời gian” bằng cách du hành về bốn thời điểm trong lịch sử MCU, thu thập những viên đá Vô Cực khác nhau để chế tạo chiếc Găng Vô Cực của riêng họ và đảo ngược hành động diệt chủng của Thanos. Một kế hoạch đầy tham vọng…và hôm nay chúng ta bàn luận về việc, bộ phim đã dựa trên một nguyên lý hoàn toàn không khớp với Marvel Comics.

Trong phim, Tiến sĩ Bruce Banner (Hulk thông minh) tuyên bố rằng mặc dù hành động của Avengers làm thay đổi quá khứ, nhưng những thay đổi đó sẽ không thực sự ảnh hưởng đến dòng thời gian chính của MCU mà họ đã rời đi. Thay vào đó, họ tạo ra các thực tại “nhánh”. Lời của Bruce đã được kiểm chứng là đúng, nhưng bài này sẽ chỉ ra nguyên nhân khiến kế hoạch của biệt đội Avengers thất bại ngay từ đầu. Để biết tại sao như vậy, hãy cùng xem xét các quy tắc du hành thời gian trong Marvel Comics, và thấy ngay việc chúng ngăn cản các Avengers của MCU tạo ra Găng tay Vô Cực như thế nào và việc vi phạm trắng trợn những quy tắc đó có thể chính là nguyên nhân gây tàn phế cánh tay của Hulk và cái chết của Tony Stark.

DU HÀNH THỜI GIAN TRONG MARVEL COMICS

Các siêu anh hùng đã du hành thời gian rất thường xuyên ngay từ những ngày đầu của Marvel Comics. Không may là, các cây viết và họa sĩ đều khá vội vàng và kém chi tiết với những vấn đề dòng thời gian có thể được tạo ra. Vì vậy, biên tập chính Mark Gruenwald đã đặt ra một số quy tắc chính thức cho việc du hành thời gian trong mạch truyện của Marvel. Theo Gruenwald, khi một nhân vật du hành thời gian, người đó không hề di chuyển tiến hay lùi trong thời gian, mà là nhảy sang một thực tại khác trong Đa Vũ trụ Marvel. Thực tại này có một giai đoạn giống chính xác với thực tại gốc của nhà du hành, khiến họ tin rằng họ thực sự di chuyển về quá khứ hoặc đến tương lai. Tuy nhiên, mọi thay đổi mà người đó tạo ra chỉ tác động đến thực tại này chứ không phải là dòng thời gian gốc của họ.

Luật này cho phép các cây viết và họa sĩ liên tục sáng tạo những câu chuyện mới về tương lai và quá khứ của Marvel mà không gây ra nghịch lý thời gian nào cả. Hulk có thể du hành đến các tương lai khác nhau và chiến đấu với Maestro – phiên bản tương lai xấu xa của chính anh, trong khi tương lai “thực sự” của anh vẫn còn là một ẩn số. Tương tự như vậy, Spider-Man tự do về quá khứ hành hiệp trượng nghĩa mà không lo thay đổi quá khứ gốc của chính mình. Cuối cùng, các siêu anh hùng bắt đầu đề cập đến các quy tắc du hành thời gian theo “Học thuyết Richards”, vì trong Vũ trụ Marvel, Reed Richards của Fantastic Four là người đầu tiên đưa ra những quy tắc này một cách khoa học.

Không may thay, điều này nghĩa là các nhân vật không thể thay đổi quá khứ của chính họ bằng cách du hành thời gian. Thing của Fantastic Four đã có một bài học đắt giá trong Marvel Two-In-One #50 (1979), khi anh trở về quá khứ và trao cho chính anh hồi đó một loại huyết thanh có thể giữ anh ở hình dạng con người mãi mãi. Ben cứu chữa thành công cho anh của quá khứ nhưng anh thì vẫn là Thing, vì người kia chỉ là phiên bản của anh ở một thực tại khác. Ben trở lại thực tại đó một lần nữa trong Marvel Two-In-One #100 và khám phá ra rằng đây là một vũ trụ hoàn toàn khác, với New York được gọi là “New Amsterdam”. Chưa hết, anh phát hiện Galactus đã phá hủy gần như toàn bộ Trái Đất này sau khi anh cho phiên bản trẻ hơn của mình thuốc chữa, và Red Skull đang có âm mưu chiếm lấy toàn bộ những gì còn lại.

Series What If–? sẽ sớm lên sóng Disney+ dựa trên ý tưởng là những sự kiện trong quá khứ của Marvel sẽ diễn biến khác đi ở những dòng thời gian khác (ví dụ như việc Spider-Man chặn được tên trộm trước khi hắn sát hại bác Ben, hay Iron Man trở thành Pháp sư Tối thượng chứ không phải Dr. Strange). Một bộ truyện khác, Exiles, kể chuyện về một nhóm nhỏ của X-Men du hành đến những thời điểm quan trọng trong lịch sử (ví dụ như phiên tòa Phoenix) và can thiệp những sự kiện này, thường bằng vũ lực và gây ra đổ máu. Nhưng vì các cây viết và họa sĩ thường phá luật, đã có những chuyến du hành không tuân theo Học thuyết Richards hay luật của Gruenwald. Nhưng nói chung, trên quy mô rộng, các quy tắc này vẫn kiểm soát các trang truyện của chúng ta.

CÁC VIÊN ĐÁ VÔ CỰC HOẠT ĐỘNG NHƯ THẾ NÀO TRONG MARVEL COMICS

Tính đến nay, có vẻ như luật du hành thời gian trong Marvel Comics và MCU vẫn thống nhất. Vậy thì tại sao vụ trộm thời gian trong Avengers: Endgame lại không thể xảy ra trong truyện tranh? Câu trả lời nằm ở Fantastic Four #571 (2009). Trong chap truyện này, Reed Richards gặp gỡ “Hội đồng liên chiều không gian của các Reed”, là tập hợp các phiên bản của chính anh khắp Đa Vũ trụ. Ba Reed sáng lập ra hội đồng này đều nắm giữ Găng tay Vô Cực từ chiều không gian quê hương của họ, và sở hữu sức mạnh như Chúa Trời. Tuy nhiên, khi Reed của Earth – 616 (Earth gốc) hỏi vì sao những người này không sử dụng Găng tay Vô Cực để giải quyết mọi vấn đề, anh mới biết một sự thật bất ngờ: Các viên Đá Vô Cực chỉ có tác dụng trong thực tại gốc của chúng mà thôi.

Nói cách khác, một khi chiếc Găng Vô Cực rời khỏi vũ trụ gốc, nó sẽ mất tác dụng, cho đến khi được trả về đúng thực tại đó. Cơ bản thì Hội đồng Reed đã xác minh được rằng Găng tay Vô Cực toàn năng sẽ vô dụng nếu bị đưa khỏi ra vũ trụ đã tạo ra nó.

Dựa trên căn cứ này, vì các viên đá mà biệt đội Avengers tập hợp được trong Avengers: Endgame đến từ bốn dòng thời gian khác nhau, nên chúng hoàn toàn không tương thích với nhau – đó là chưa đề cập đến việc chúng được sử dụng trong thực tại MCU, Earth – 199999. Vì Marvel đã thông báo chính thức về số hiệu của MCU, nên nó tồn tại song song với các vũ trụ truyện tranh, và các viên đá NÊN tuân theo luật như truyện tranh, nhưng để chúng ta có phim xem thì chiếc găng tay của Avengers vẫn hoạt động được.

VÌ SAO CÁNH TAY CỦA HULK VÀ CƠ THỂ CỦA TONY BỊ HỦY HOẠI

Rõ ràng đây là một mâu thuẫn, tuy nhiên, nó cũng có thể cho ta một cách giải thích vì sao chiếc găng tay trong Avengers: Endgame lại gây ra những tổn thương khủng khiếp cho Hulk và Iron Man như vậy. Cả Infinity War và Endgame đều cho thấy các viên đá chứa đựng sức mạnh khổng lồ, và chỉ những kẻ như Thanos hay Hulk mới có thể giữ chúng mà không mất mạng. Điều này khá khác biệt với comic, vì ở đó các siêu anh hùng và ác nhân sử dụng Găng tay Vô Cực mà không hề có dấu hiệu bị ảnh hưởng đến sức khỏe. Một chiếc găng với những viên đá đến từ các thực tại khác nhau sẽ hoạt động kém ổn định, và một chiếc găng “chuẩn” (với sáu viên đá đến từ cùng một thực tại) sẽ tương đối an toàn cho người sử dụng.

Vì chiếc găng Vô Cực trong Endgame ép các viên đá không tương thích với nhau phải cùng hoạt động trong một chiều không gian lạ, không khó hiểu khi chúng phản ứng rất dữ dội chống lại ý chí của Bruce Banner và Tony Stark. Chiếc găng tạo ra luồng năng lượng với sức mạnh quá lớn, gây hại cho người đeo nó, vì thế nên cánh tay của Hulk bị nướng chín và Stark thì mất mạng. Y như việc đưa ngón tay ướt vào ổ cắm có điện vậy.
Các siêu anh hùng của chúng ta đều đang cố cứu lấy vũ trụ của họ – nhưng họ đã đánh cuộc với một thứ khoa học quá rủi ro. Cũng may khi họ chỉ mất một thành viên, chứ chưa phá nát cả MCU trong một vụ “tai nạn”…

Bài viết này có thú vị không?

Hãy đánh giá bài viết này!

Average rating / 5. Số lượt bình chọn:

Nếu bạn thấy bài này thú vị...

Hãy chia sẻ cùng mọi người!

Thật tiếc là bài viết này làm bạn thất vọng

Hãy giúp tụi mình cải thiện!

Leave a comment