Ant Man: Quyền lực tối thượng
Nếu như tôi bảo với bạn rằng Ant Man có thể xử Thanos chỉ trong 1 nốt nhạc, các bạn có tin không? Không? Tại sao không? Nếu tôi có thể chứng minh được điều đó thì sao? Xin chào, tôi là SAMURICE và hôm nay chúng ta sẽ cùng đảo qua một vài phép toán và một vài trang truyện để cùng nhau tìm hiểu quyền năng tối thượng của Ant Man!
Đầu tiên chúng ta sẽ đến với năng lực của Ant Man và giải thích khả năng của anh.
Hank Pym là một nhà khoa học thiên tài và là người đã sáng tạo ra hạt Pym – Pym Particle. Hạt này cho phép tác động lên khoảng cách giữa các hạt điện từ và thay đổi khoảng cách đấy. Hank Pym sử dụng hạt này để thu nhỏ khoảng cách giữa các hạt Electron và hạt nhân, từ đó thu nhỏ thể tích của một nguyên tử và từ đó làm giảm thể tích của phân tử. Và do mọi vật trong vũ trụ này đều được tạo ra từ các phân tử, thu nhỏ thể tích của phân tử sẽ làm giảm thể tích chung của mọi vật. Và đây là nguyên lý cơ bản để Hank Pym tạo ra Ant Man.
Đây là một nguyên lý rất hay và rất hiệu quả vì khoảng cách giữa các Electron và hạt nhân chiếm đến gần 90% thể tích của nguyên tử. Nên khi thu gọn khoảng cách giữa các hạt, thể tích chung của cả vật thể sẽ có thể được giảm xuống dưới 10% thể tích ban đầu.
Tuy nhiên, đây là điều thú vị, thu nhỏ thể tích không có nghĩa là thay đổi khối lượng. Chúng ta có thể thấy rõ điều này khi Ant Man thu nhỏ lại, anh đã làm vỡ gạch phòng vệ sinh như trên phim Ant Man năm 2015. Mà trong comic, đây chính là điều quan trọng nhất trong năng lực của Ant Man.
Do giữ nguyên được khối lượng ban đầu mà Ant Man có thể tạo ra được những đòn đánh mạnh mẽ như người thường dù chỉ bé bằng con kiến. Và với tiết diện tiếp xúc siêu nhỏ, mỗi cú đấm của Ant Man có thể nói là đau như bị đạn cao su bắn vào người. Cơ chế này cực kì thú vị và rất khoa học, tuy nhiên đây cũng là lỗ hổng trong khoa học mà chúng ta sẽ đào sâu vào trong hôm nay.
Tất cả chúng ta đều biết công thức nổi tiếng của thuyết tương đối:
Công thức này là công thức tối giản của thuyết tương đối và nó cho thấy tương quan giữa Năng lượng (Engergy) và Khối lượng (Mass). Với (c) là tốc độ ánh sáng, hằng số của vũ trụ, chúng ta có thể dễ dàng suy ra được rằng Năng lượng và Khối lượng tỉ lệ thuận với nhau.
Nghĩa là một vật có khối lượng càng lớn thì năng lượng nó tỏa ra càng nhiều và để một nguồn có nhiều năng lượng nó cần phải có khối lượng rất lớn.
Điều này sẽ dẫn đến câu hỏi sau:
Một cân thép với 1 cân bông, cái nào nặng hơn?
Đây là câu hỏi chúng ta hay dùng để bịp trẻ con. Bởi cả 2 đều có giá trị là 1 cân. Vì thế nó nặng ngang nhau. Nhưng trên thực tế, bông nhẹ hơn thép rất nhiều. Và để bông có được khối lượng 1 Kg, chúng ta cần có cả 1 bao tải bông. Và vì thế THỂ TÍCH của 1Kg bông bây giờ rất lớn. Thể tích lớn nhưng cân nặng chỉ bằng 1 nhúm thép rất nhỏ. Tại sao lại thế?
Nguyên nhân nằm ở độ “đặc” của vật chất. Thép là kim loại đặc, các phân tử di chuyển rất gần nhau và có liên kết mạnh mẽ trong khi đó bông lại nở và rỗng. Đây là tương quan giữa ĐỘ ĐẶC và KHỐI LƯỢNG.
Thể tích lớn chưa chắc đã có khối lượng lớn. ĐỘ ĐẶC của một vật sẽ phần nào quyết định KHỐI LƯỢNG của nó. Bởi vì một vật càng đặc thì trong thể tích nhỏ nó có thể nhét được nhiều phân tử hơn và từ đó tăng KHỐI LƯỢNG của vật lên.
Và đây là lúc ta trở lại với Ant Man. Vì hạt Pym cho phép giảm khoảng cách giữa các hạt trong nguyên tử nên nói cách khác đó là làm cho Ant Man “ĐẶC” hơn. Các hạt xích lại gần nhau hơn nhưng giữ nguyên khối lượng ban đầu của Ant Man. Đột nhiên cơ thể của Ant Man giờ trở thành một khối siêu đặc với thể tích siêu nhỏ.
Cái gì trên thế giới này siêu đặc và có thể tích siêu nhỏ nhỉ? À đúng rồi, HỐ ĐEN.
Nói đúng hơn là hạt lõi của Hố Đen – The Singularity.
Hố Đen được sinh ra từ những vụ nổ của các ngôi sao, giải phóng năng lượng cực lớn và tạo ra trọng lực phi thường, hút tất cả mọi vật chất về phía mình trong một thể tích siêu nhỏ. Từ đó nó sinh ra một hạt lõi siêu đặc với khối lượng cực lớn mà có thể tích rất nhỏ. Và với khối lượng đó, hạt lõi này tỏa ra năng lượng cực kì mạnh theo công thức E = Mc2.
Và theo định luật vận vật hấp dẫn của Newton,
vật có khối lượng m sẽ bị kéo về gần vật có khối lượng M với gia tốc:
với G là hằng số hấp dẫn và r là khoảng cách giữa hai vật.
Điều này nghĩa là vật có khối lượng càng nặng thì lực hấp dẫn tỏa ra càng lớn. Và như trên tôi vừa nói, năng lượng mà hố đen tỏa ra là vô cùng lớn. Từ đó gia tốc hấp dẫn hay “Trọng lực” của Hố đen cũng cực kì mạnh. Mạnh đến mức nó bẻ cong được cả đường đi của ánh sáng (hạt Photon – ánh sáng – còn gần như không có khối lượng).
Nhưng những lý thuyết về hố đen thì liên quan gì đến Ant Man? Tất cả đều nằm ở lý thuyết cuối cùng: Bán kính Schawarzschild.
Bán kính Schwarzschild hay bán kính hấp dẫn RS, của một vật thể là bán kính giới hạn mà nếu kích thước của vật thể nhỏ hơn giá trị này thì nó sẽ trở thành một hố đen (lực hấp dẫn lớn tới mức vận tốc vũ trụ cấp hai của vật thể đó đạt tới ngưỡng vận tốc ánh sáng). Bán kính Schwarzschild của vật thể khối lượng M được cho bởi công thức sau:
Trong đó:
– Rs là bán kính hấp dẫn (đơn vị là Km)
– G là hằng số hấp dẫn (6.6742×10-11 m3 kg-1 s-2)
– M là khối lượng vật thể (Kg)
– c là tốc độ ánh sáng.
Với công thức này chúng ta có thể tính được bán kính tối thiểu để Ant Man có thể trở thành một Hố Đen. Và con số đó là:
0,0000000000000000000013 milimet.
Con số này là vô tưởng vì không có vật nào chạm được vào giới hạn này nhưng thực tế, Ant Man còn đi sâu hơn vậy. Ant Man từng thu nhỏ đến mức anh chui được vào một thế giới khác – Quantum Realm (Thế giới lượng tử) và Microverse (Vũ trụ siêu nhỏ). Đây là một chiều không gian khác trong hơn 11 chiều không gian mà các nhà vũ trụ đã tìm ra. Và để chạm được vào nơi này người ta phải thu nhỏ hơn cả con số dài dằng dặc kia. Điều này đã được thể hiện trên cả phim khi Scott Lang – Ant Man đã thu nhỏ dưới mức siêu nguyên tử và chạm được vào thế giới này.
Điều này có nghĩa là gì?
Nó có nghĩa là Ant Man đã vô tình trở thành một Hố Đen sau khi không chỉ phá vỡ bán kính Schawarzschild của mình mà còn biến mình thành một hạt siêu đặc tỏa ra năng lượng siêu lớn. Và tôi không biết Thanos mạnh đến mức nào nhưng chắc chắn rằng Thanos không thể nào chống lại được Hố Đen. Giờ hãy tưởng tượng Ant Man nhảy vào người Thanos rồi thu nhỏ đến siêu nguyên tử và tạo ra một Hố Đen, thanh niên khoai lang luộc sẽ làm gì?
Và đó là giả thuyết của tôi về việc Ant Man là người có quyền lực tối thượng và có thể hạ gục Thanos trong 1 nốt nhạc. Các bạn thấy sao? Có ngụy khoa học như bác Huskywannafly nói không? Nếu các bạn đồng tình thì hãy cho mình biết ý kiến ở mục comment bên dưới và mình sẵn sàng ăn gạch đá từ mọi vùng miền trên tổ quốc.
Và như thường lệ, BƯỞI TIME!
Các bạn yêu thích bài viết của Samurice có thể like fanpage của tác giả tại đây.
Nguồn: Samurice
Bài viết này có thú vị không?
Hãy đánh giá bài viết này!
Average rating / 5. Số lượt bình chọn:
Thật tiếc là bài viết này làm bạn thất vọng
Hãy giúp tụi mình cải thiện!
Cảm ơn về phản hồi của bạn!